“Sao? Thấy tao mày vui lắm à? Cười không ngậm được mồm luôn?”
Người đàn ông từ trên máy bay nhảy xuống, xoay xoay súng trên tay cợt nhã nói.
Vương Doãn Mạt nâng mắt lên nhìn đối phương, bỗng dưng cô bĩu môi, nhìn thấy ông cô rưng rưng nước mắt. Ch𝒖yê𝗇 t𝒓a𝗇g đọc t𝒓𝒖yệ𝗇 ﹏ 𝑇𝒓U𝐦t𝒓𝒖yệ𝗇﹒V𝑁 ﹏
“Cha nuôi.”
Vương Doãn Mạt gọi một tiếng, giọng nói có chút uất ức.
Justin đưa mắt về phía Vương Doãn Mạt, nhìn thấy vết máu đỏ thẫm trên cổ cô thì cau mày.
Anh nâng súng lên tiếp tục bắn về phía Hạ Chính, tuy nhiên khi bắn liền né những chổ hiểm.
“Đừng bắn ông ta nữa, là tôi cắt cổ cô ta”.
Khiết Băng lúc này thấy ba mình bị bắn thì nhanh chóng lên tiếng.
“A? Nói giúp sao?”
Justin chuyển hướng súng về phía Khiết Băng.
Vương Doãn Mạt cũng không nói giúp, vốn dĩ là do cô ta phản bội cô trước, khiến mọi thứ trở nên rối loạn như thế này.
Justin ấn còi, viên đạn không có mắt bay về phía Khiết Băng cắm vào bụng cô ta.
Vương Doãn Mạt né sang một bên, Khiết Băng mất điểm tựa té nhào xuống đất.
“Chq...”
Giờ phút này, Khiết Băng trong đầu chỉ suy nghĩ về ba mình là Hạ Chính.
“Chị gái, có cái này”.
Hạ Thời từ đâu đến mang theo một xấp giấy đến.
“Người hại chết mẹ chị năm đó là người cha đáng kính của chị, người mà chị hết lòng phục tùng từng ấy năm đó”.
Anh ném xấp giấy xuống nền đất cho Khiết Băng tự xem.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/2544994/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.