“Có đuổi theo không?”
Vương Doãn Mạt quay lại sau lưng nhìn.
“Không có”
Hạ Thương vừa trấn an mẹ mình vừa đáp.
“Có lẽ đêm nay sẽ xảy ra chuyện, chúng ta nên đưa mẹ anh về nước trước. Em sẽ liên lạc về Hải Thành báo với mẹ em một tiếng”.
Vương Doãn Mạt xoa xoa mi tâm rồi cất lời.
“Được”.
Hạ Thương gật đầu đáp. Hiện tại chỉ cần đưa mẹ anh về là mọi thứ có lẽ sẽ ổn thoả.
“A Thương của mẹ, con không sao chứ?”
Bà Hạ vuốt ve mặt Hạ Thương run rẩy hỏi.
“Có áo chống đạn, con không sao, mẹ yên tâm nhé”.
Hạ Thương mỉm cười, cởi cúc áo ra, bên trong xuất hiện áo chống đạn.
Bà Hạ lúc tỉnh lúc mê gật đầu.
“Mẹ à, sắp tới con sẽ đưa mẹ về Hải Thành, sau đó con sẽ đến ngay. Mẹ ngoan ngoãn trở về đó nhé”.
Hạ Thương nhân lúc bà Hạ còn ý thức liền dặn dò.
Bà Hạ chớp chớp mặt gật đầu.
…
Sau khi về tới biệt thự, Vương Doãn Mạt gọi báo cho Thẩm Lạc Ngưng một tiếng. Sẵn tiện kể lại toàn bộ sự việc cho bà hay.
Thẩm Lạc Ngưng bảo cô cẩn thận, mọi việc bên đây cứ yên tâm để bà sắp xếp.
Vương Doãn Mạt gật đầu, cô rất yên tâm về mẹ
Tối hôm đó, Hạ Thương và Vương Doãn Mạt lái xe đưa bà Hạ ra sân bay.
Mọi chuyện có lẽ sẽ nằm trong tầm kiểm soát nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Đến sân bay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/2544991/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.