"M* kiếp, dai như vậy"
Hạ Thương đưa mắt sang quan sát kính chiếu hậu nhìn tình hình phía sau rồi chửi một câu.
Anh bắt đầu đạp ga tăng tốc độ, chiếc xe lao đi nhanh trong đêm.
Lòng vòng suốt nửa tiếng, cuộc truy đuổi vẫn không có hồi kết.
Hạ Thương đưa tay lên xem đồng hồ, đã muộn giờ ăn tối với Mạt Mạt mấy tiếng rồi. Lúc này, anh mới có chút sót ruột.
Đang suy nghĩ thì điện thoại của Vương Doãn Mạt gọi tới. Hạ Thương chần chừ một lát rồi mới nhấc máy.
"Alo, Mạt Mạt, hiện tại anh đang bận, sẽ về hơi trễ...em ăn tối trước đi nhé"
Hạ Thương nhấc máy liền chủ động nói trước.
"Anh đang ở đâu?"
Vương Doãn Mạt vô cùng nhạy bén, cô đã bắt được trọng điểm nên liền hỏi thẳng.
"Anh ở rừng nhiệt đới phía Tây"
Hạ Thương im lặng chốc lát mới đáp.
"Cẩn thận, bật vị trí của anh lên"
Vương Doãn Mạt nói xong câu này liền cúp máy.
Hạ Thương nghiến chặt răng, bỗng nhiên anh thấy hối hận, anh thấy mình dường như điên rồi mới nói vị trí của mình cho Vương Doãn Mạt.
Hạ Thương càng lái xe về phía rừng nhiệt đới thì nhận ra khu rừng này xe không thể vào được.
Anh quay đầu quan sát phía sau, chờ đợi đúng lúc liền nhảy khỏi xe, chiếc xe đâm thẳng vào một gốc cây lớn.
Hạ Thương dùng sức ngồi dậy chạy thẳng vào trong rừng.
"Chiếc xe đó đâm vào gốc cây rồi, mau xuống kiểm tra"
Hạ Chính cau mài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/2544982/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.