Editor: Để báo trước là mình có tìm ảnh biểu cảm 2 bạn gửi nhau để chèn vào, cơ mà không có Wechat và chỉ tìm từ khóa bằng raw trên Google hoặc ăn vạ bạn làm cho thôi nên một số ảnh sẽ hơi khác, mọi người coi như hình mang tính chất minh họa thôi nhé ( ˙꒳˙)Sáng hôm sau, Túc An và lái xe cùng đến đón Kỷ Cẩm. Hôm nay cậu phải đi Quảng Châu để tham gia một sự kiện thương mại, buổi sáng bay, chiều tham dự sự kiện đó rồi tối bạy trở lại Thượng Hải.
Xe đỗ dưới khu nhà chờ một lúc, Kỷ Cẩm và Thẩm Kình Vũ lần lượt bước ra. Khuôn mặt Kỷ Cẩm đen như than, bước lên xe đầu tiên rồi ngồi thẳng xuống ghế sau, thuận tay ném túi của mình sang chỗ bên cạnh. Trước đây hàng ghế sau vốn là chỗ dành riêng cho cậu vì cậu không thích có người ngồi cạnh mình, nhưng có một hôm cậu kéo Thẩm Kình Vũ xuống cùng mình rồi từ đó trở đi, anh vẫn luôn ngồi bên cậu.
Túc An là người thứ hai bước lên xe, thấy sắc mặt của Kỷ Cẩm và chiếc túi đang chiếm chỗ thì lập tức đoán ra hôm qua bọn họ không nói chuyện được với nhau rồi, sợ là còn ầm ĩ một trận nữa. Cô không tiện nói chen vào, bèn ngồi xuống hàng ghế phía trước.
Thẩm Kình Vũ là người cuối cùng ngồi lên xe, thấy chiếc túi ở chỗ ngồi thì ngẩn người. Anh chần chừ một thoáng rồi bình tĩnh bước về phía trước, ôm lấy túi xách của cậu rồi ngồi xuống bên người Kỷ Cẩm.
Kỷ Cẩm: “…”
Kỷ Cẩm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-ve-si-khong-xung-chuc/331017/chuong-40.html