Lúc mới bắt đầu, Tả Phong Duệ không cho Thẩm Kình Vũ kế hoạch huấn luyện quá khắc nghiệt, chủ yếu để anh có thời gian thích ứng. Nhưng sau khi anh đã làm quen, khối lượng huấn luyện sẽ ngày càng tăng.
Năm giờ chiều Thẩm Kình Vũ bước ra khỏi câu lạc bộ, gần như không nhấc nổi chân.
Anh lê thân mệt mỏi về nhà, nghĩ đến việc sẽ sớm nhìn thấy Kỷ Cẩm thì đột nhiên trong người lóe lên một mầm sống.
Bước qua cửa, Thẩm Kình Vũ thấy trong phòng khách không có người, lập tức chạy vào phòng ngủ. Quả nhiên Kỷ Cẩm đang nằm trên giường ngủ say sưa. Nhìn người trong lòng ngủ một cách yên lành, anh cảm thấy cơ bắp đau ê ẩm của mình đỡ hơn nhiều.
Anh khom lưng hôn khẽ vào gò má Kỷ Cẩm, giúp cậu đắp lại chăn rồi ra ngoài tắm rửa nấu cơm.
Sáu giờ rưỡi, Thẩm Kình Vũ làm xong một bữa hai mặn hai chạy, lại bước vào phòng ngủ.
“A Cẩm.” Anh ngồi bên giường, vừa dịu dàng vừa kiên nhẫn dỗ dành một lúc mới đánh thức được đối phương. “Dậy ăn cơm nào.”
Bác sĩ yêu cầu cậu sinh hoạt, ăn uống theo quy luật, dù Kỷ Cẩm muốn ngủ thế nào đi nữa cũng không thể bỏ qua bữa cơm được.
Kỷ Cẩm có vẻ vẫn rất buồn ngủ, vô thức bước theo Thẩm Kình Vũ đến bàn ăn.
Thẩm Kình Vũ đưa bát cơm đầy ắp cho cậu: “Hôm nay em ở nhà làm gì?”
Đôi mắt Kỷ Cẩm có vẻ vô hồn, lời ít ý nhiều: “Đi ngủ.”
Các loại thuốc hướng thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-ve-si-khong-xung-chuc/2737498/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.