Trình Thiếu Phàm vừa hút thuốc vừa nhìn Tu Minh chậm chạpôi cây súng ngắm ra đặt trên cửa sổ chuẩn bị giải quyết cái tên Lã Tứ kia. Đột nhiên hắn mờ mờ nhìn thấy một sợi dây dài nối từ lan can xuống lầu thứ nhất của quán bar, tiếp đến chính bóng dáng của người phụ nữ nào đó đang bị tên khốn đấy lôi kéo thô bạo về phía giường nhưng cũng chẳng để tâm là bao, có lẽ đây là thú vui khi lên giường của bọn họ...
Cho đến khi Tu Minh giải quyết xong Lã Tứ, hắn liền nhận ra bóng người phụ nữ đó không ai khác chính là Vân Hi. Nhìn sắc mặt bần thần của cô cùng bộ quần áo bị xé rách khiến hắn cau mày khó chịu, một giây sau lại bắt gặp cảnh tượng cô dám trèo xuống từ lầu bốn bằng sợi dây tự chế trong trời mưa lớn như thế này...
Trình Thiếu Phàm bán tính bán nghi không thể tin được một vị tiểu thư chân yếu tay mềm lại dám làm ra hành động mạo hiểm đến mạng sống như thế...
"Cậu thu xếp rồi tự về đi, tôi có việc cần giải quyết nên đi trước..."
Trình Thiếu Phàm tức tốc đi thang bộ xuống phía dưới sảnh, nhanh chóng lái xe đến quán bar đó bằng tốc độ kinh hoàng nhất trong đêm mưa lớn. Nhiệm vụ của hắn chỉ là giết tên súc sinh Lã Tứ kia, còn Vân Hi hoàn toàn không thể chết vô nghĩa như vậy được...trong thâm tâm hắn không hề muốn cô chết...
Trình Thiếu Phàm mặc kệ trời mưa lớn liền chạy về phía sợi dây thừng, may mắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-trinh-cau-xin-buong-tha-toi/2812614/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.