Trình Thiếu Phàm để đầu Vân Hi nằm trên tay mình, tay còn lại ôm chặt lấy eo cô kéo sát cơ thể non mềm nhỏ nhắn vào người. Tuy hơi chật chội nhưng hắn rất thích cảm giác ôm cô vào lòng như thế này...
"Cô làm sao thế, hồi nãy tôi có tắm rửa sạch sẽ cho cô rồi cơ mà..."
Vân Hi lắc đầu lại rúc vào trong người Trình Thiếu Phàm tìm kiếm nơi dễ chịu để chợp mắt thêm một lúc nữa. Khi nãy vẫn còn cảm giác sợ hãi không yên tâm cho lắm, nhưng bây giờ lại cảm thấy tâm trạng nhẹ nhõm hẳn...
"Không sao...tôi chỉ là gặp ác mộng thôi..."
Trình Thiếu Phàm lạnh nhạt ờ một cái, nhưng hắn vẫn cảm thấy Vân Hi đang giấu hắn chuyện gì đấy mà cô không muốn cho hắn biết. Chẳng lẽ cô sợ rằng hắn lại hành động thiếu suy nghĩ sẽ cản trở kế hoạch của cô hay sao...
"Cô giấu tôi chuyện gì thì khai ra đi, chẳng may để tôi biết được thì đừng trách tôi tàn nhẫn..."
Vân Hi chống tay ngồi dậy, cô đưa mắt nhìn thẳng vào Trình Thiếu Phàm không chút giấu giếm. Bản thân cô rất muốn nói ra chuyện cha ruột của mình chính là do Tu Cường giết cho hắn nghe, nhưng hắn lại đang là thuộc hạ đắc lực bên cạnh ông ta...
Huống hồ gì cô với hắn cũng không hề có quan hệ mật thiết nào mà hắn phải đi trả thù giúp cô cả. Tốt nhất cô vẫn nên làm theo kế hoạch ban đầu của chính mình hòng khiến Trình Thiếu Phàm khuất phục, còn hơn phải giả vờ khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-trinh-cau-xin-buong-tha-toi/2812543/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.