Edit: Chuotminhminh
Beta: Thơ Thơ
Vừa dứt lời, bỗng nhiên Kỷ Ngôn Tâm quay người lại, cố gắng duy trì nụ cười với anh.
"Ngài Tưởng, rất cảm ơn anh đã tự lái xe đưa tôi về nhà. Bây giờ tôi rất mệt lại không thoải mái, muốn lập tức về nhà tắm rửa và nằm nghỉ ngơi. Nếu ngài không còn yêu cầu gì, thế thì cho phép tôi cứ thế mà đi. Ngày mai tôi còn phải đi theo Bạch Ý Ca quay chụp nữa, thân thể chịu không nổi thì phải lập tức xin nghỉ."
"Thể lực của cô càng ngày càng kém, làm một lần thì đã chịu không nổi rồi."
"Đây không phải là do anh ép buộc tôi ở phía trên sao.."
Không xong.
Nhất thời không chú ý nói sai rồi.
Kỷ Ngôn Tâm vội vàng che miệng mình lại, khuôn mặt nhỏ nhăn lại chán nản.
Nghe vậy, Tưởng Đình Kiệt làm như nhướn mày, cố ý trêu đùa sự xấu hổ của cô: "Thì ra cô không thích ở mặt trên. Được, lần sau không cần dùng tư thế này làm với cô, đừng nóng giận nữa."
"!"
Biến thái!
Bỗng nhiên Kỷ Ngôn Tâm xoay người chạy mất.
Nhưng mà sau khi cô về đến nhà, trộm đứng ở cửa cầu thang nhìn về phía chiếc xe Bentley ở cửa tiểu khu đã không còn nữa. Cô thở ra một hơi rồi đỡ eo vào nhà. Tắm rửa xong, lập tức cả người cô nằm lăn ra trên giường hoàn toàn không có sức lực để nhúc nhích. Cô nhắm đôi mắt, không ngủ được. Cô mò mẫm lấy điện thoại từ túi xách ra, vừa xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-giam-doc-buoi-toi-gap/2456879/chuong-39-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.