Edit: Chuotminhminh
Beta: Thơ Thơ
Sự ái muội trong không khí tạo thành ảo giác đến nghẹt thở.
Bỗng chốc, Tưởng Đình Kiệt nhận ra hương vị của sự trừng phạt dường như đã bị mê hoặc.
Anh không nên làm tiếp nữa, nhưng mà anh luyến tiếc dừng lại trong nơi tiêu hồn này.
"Ưm.."
Tiếng rên rỉ không ngừng của Kỷ Ngôn Tâm trong lạc lối.
Cô hưởng thụ quá rồi.
Cho nên Tưởng Đình Kiệt không hài lòng với sự tra tấn ngắn ngủn này.
Vào lúc này, khi vui sướng lên đến đỉnh điểm. Tưởng Đình Kiệt dừng lại, anh nghiêng người đỡ cái trán cô thở dốc nói: "Kỷ Ngôn Tâm, tôi muốn cô nhớ rõ ràng lần trừng phạt này.
" Không cần tra tấn tôi như vậy, xin anh.. "
Kỷ Ngôn Tâm hoàn toàn không có cách nào để anh làm tiếp.
Giờ phút này, cô ý loạn tình mê không nghe được anh đang nói cái gì. Khi cơ thể bị dồn nén đến muốn nổ tung, đột nhiên cô không thể kiểm soát được mà chủ động dây dưa anh, hôn môi lấy lòng anh tỏ ý cầu xin.
Tưởng Đình Kiệt không kiềm chế được thở hổn hển, tùy ý cô hôn môi dây dưa, anh nhìn cô rồi hỏi.
" Cô học ngoan rồi sao? "
" Tôi sai rồi, tôi sẽ ngoan, anh đừng ngừng ở đây.. "
" Muốn không? "
" Ô ô, muốn.. "
" Được, tôi sẽ thỏa mãn cô! "
Sự thật chứng minh Tưởng Đình Kiệt cũng đã không có cách nào nhịn được nữa.
Giây tiếp theo anh cởi cà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-giam-doc-buoi-toi-gap/2456873/chuong-39-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.