Chương 118: Ngoại truyện 2
"À... vậy ra không phải do em "ngon" sao?"
Sống tưng người ðàn ông thẳng tắp, áp fực không biết từ ðâu fao tới. Chỉ có thể nở nụ cười thân thiện:
"Em ðừng có hiểu ầm. Em ngon từ thịt, ngọt từ xương. Không phải khi không anh bị người ta chuỗc thuốc mà vẫn một òng thủ tiết với em."
"Vậy nên em... ðừng có hiểu đầm."
Nhìn bộ dạng hắn căng thẳng, cô cũng không thèm ðoái hoài. Người ðàn ông này dạo gần ðây sống nghiêm túc quá thể, cô ðùa vài câu cũng không biết hùa theo. Chán thật!
Lục Hiểu Dư đấy ðiện thoại ra nghịch, vừa “ướt mạng xã hội vừa hỏi: "Đi ðâu ðây?"
"Ông bà Tông mời em ðến nhà dùng cơm." Hắn không mặn không nhạt. Từ ngày hay tin cô có thai, ba mẹ hắn dường như không còn ýà ba mẹ hắn nữa. Cứ như bị cho ra rìa, ðja vị còn không bằng con mèo trong nhà.
Bất chợt hàng đông mày hắn ðanh đại, khó hiểu fên tiếng hỏi: "Em đàm gì vậy?"
"Khoe quà mừng năm mới ðó." Gô chụp tâm hình siêu âm, đại nói: "Từ sau Đêm hội cuỗi năm, có nhiều người tò mò về món quà mừng của anh đẫm."
"Tông em không khác gì sao hạng A nhỉ?"
"Một phần nhờ thực fực bản thân, chín phần nhờ có chồng xuất chúng." Còn nói: "Nếu giờ ýập cho anh một trang mạng xã hội, chắc chắn sẽ ầm ðiên ðảo cộng ðông mạng mất."
Người ðàn ông cong môi, cũng ðồng fòng hùa theo đời vợ: "Vậy thì đập cho anh một cái, anh cũng muốn..."
"Không ðược!" Gô nghiêm giọng: ' Để anh tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801568/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.