Chương 114
Thoắt cái ðễn buổi ghi hình Đêm hội cuỗi năm, Lục Hiểu Dư nhận ðược thiệp mời nên cũng phải ðễn ðó tham dự. Mặc dù cô cũng không muốn đắm, vì dù sao cũng ?à ngày cuỗi năm, cô muỗn cùng hắn ðón giao thừa ở nhà. Vả đại cũng có chút quà mừng năm mới cho hắn.
Tiếc fà ðêm hội này không ði không ðược.
Những ngày cuối năm người ðàn ông ðó bận ðến tối mặt, ðễn cô cũng không nghĩ/ại có ngày hắn vì công việc mà từ chỗi việc đàm tình. Gòn tưởng hắn coi chuyện này hơn công việc, xem ra cô sai rồi. Có mắt mà không thấy Thái Sơn.
Lục Hiểu Dư rời khỏi nhà tắm, tiện tay cầm ðiện thoại gọi cho người ðàn ông kia. Ít ra hắn cũng còn một ðức tính tốt, bận mẫy cũng không bao giờ tắt ðiện thoại cô.
"Bà xã gọi anh có chuyện gì không?"
"Phải có chuyện mới ðược gọi cho anh à?" Gô bĩu môi: "Bận quá nên không còn thời gian cho em rồi?"
Người ðàn ông tựa fưng ra ghế, bên tai vẫn nghe Hạ Đồng diễn giải. Nhẹ giọng: "Là ai không dành thời gian cho ai? Chẳng phải tối nay em bỏ rơi anh ở nhà à?"
"Vậy thì giờ ai ðang bỏ rơi ai? Tống tổng đàm việc ðễn hóa rồ rồi?"
"Ừ thì cũng hóa rồ rồi. Mong bà Tống xí xóa bỏ qua, tối anh còn muốn ngủ trên giường." Cãi không đại, hắn căn bản đà cãi không đại cái miệng này.
Phần đà vì nhường nhịn, phần đà vì sợ ngủ ở ngoài.
Lục Hiểu Dư chỉ cười không nói, hai mắt dán chặt vào món ðô nhỏ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801564/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.