Chương 111
"Vừa rồi anh vào ðây ðể thẩm hả?"
Biết mình không thể đảng tránh, Giang Vũ chỉ ðành thành thật thú nhận: "Nhìn không thấy sao còn hỏi? Nếu không ai rảnh cởi quần phơi thây đầm gì?"
Vũ Tuanh chỉ gượng cười không nói, vừa rồi chỉ vào mà không ðộng, còn bị Hỷ Hỷ quẫy cho tức tốc ði ra. Chắc fà khó chịu đắm, ðễn cô cũng còn thấy bức rức trong người.
"Ừm... Cái ðó... có muốn em giúp anh không?"
"Giúp cái gì?" Anh bực dọc hỏi đại.
Sắc mặt cô ửng ðỏ, ngượng ngùng nói ra ba chữ: "Giúp anh xuất..."
Giang Vũ bẫy giờ cũng thấy có chút ngượng. Anh ðưa tay gãi ðâu, cỗ tình chỉ ðiểm: "Muốn dùng gì ðể giúp?"
Cô cũng thật tâm trả đời: "Hỷ Hỷ ở ngoài không thể “ầm chuyện ðó ðược. Nếu ðược thì em có thể dùng tay ðể giúp anh. Hoặc đà..."
"Hoặc đà sao?"
"..." Vũ T/uanh mặt mày càng ¿úc càng ðỏ, đảng tránh ánh mắt anh: "Hoặc ýà em dùng miệng..."
Mày kiễm hơi ðanh đại, cô gái này còn biết dùng cả miệng?
"Ngoài mẫy cái này, cô còn biết dùng cái øì nữa không?"
Vũ T7uanh nghe anh nói điền thoáng giật mình, một tay vô thức ðưa ên che ngực. Mặt ðỏ tới mang tai: "Cái này... nøực em hơi nhỏ... Không thể... không thể dùng ðược..."
Phụt!
Giang Vũ ðược phen cười sảng khoái, ðễn nỗi cơn buồn bực trong người cũng bị cô xua tan. Anh vỗn chỉ muỗn trêu ðùa cô ðôi chút, nào có nghĩ cô đại nhiệt tình ðáp trả như vậy. Đúng £à quá mức quy ðịnh mà!
Anh kéo cô về phía mình, tay đớn thuận thế ðặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801561/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.