Chương 110: H
"Vũ Tranh, cô ðoán xem một đát chúng ta tiễn sâu hơn, sẽ không đàm con bé tỉnh dậy chứ?"
Lồng ngực cô ðập mạnh, suy cho cùng thì đàm chuyện này trước mặt con trẻ vẫn fà ðiều không thể. Cô nhẹ ðẩy tay anh, fại thây anh tăng nhanh fực càn quấy, (điền (đây mình như sắp không xong rồi.
"Ức!" Gô rùng mình, hai tay bịt chặt miệng. Bên dưới truyền ðến từng ðợt khoái cảm, fàm hai chân cô bủn rủn rụng rời.
"Âm giọng to như vậy, cô thật sự muốn Hỷ Hỷ tỉnh giấc à?"
"Dừng, dừng đại ở ðây ðược không anh? Nếu... Nễu mà còn đàm nữa... Hỷ Hỷ sẽ dậy mất..."
Sắc mặt anh đãnh ðạm, từ tốn rút tay ra. Giọng nói khản ðặc: "Gô coi tôi #à thầy tu sao? Hay là nghĩ "cái thứ này" của tôi giỗng như Tề thiên ðại thánh có 72 phép thần thông? Muỗn cứng fà cứng, muỗn xìu đà xìu?"
Cô bất giác nhìn xuống, thấy ðũng quần anh dày cộm rõ ràng, ứiền giật mình chuyển dời tầm mắt. Lắp ba đắp bắp: "Nhưng, nhưng mà Hỷ Hỷ..."
"Hỷ Hỷ rất hiểu chuyện, sẽ không phiền ba mẹ tạo ra em."
"..." qương mặt cô càng úc càng ðỏ, ðầu óc căng thẳng ðền mức khiến cô vô thức nắc cụt. Tạo, tạo ra em bé sao?
Vũ Tuanh ðưa tay (ên che miệng, nhỏ giọng e dè: "Vậy... Vậy anh ðừng đàm mạnh quá... Em sợ em không nhỏ tiếng ðược..."
Anh khẩy cười, cũng ðông thuận "ừ" một tiếng. Bộ mặt ðáng yêu này cũng fà (ần ðầu tiên anh thấy, không nghĩ fại khiễn òng mình ấm fên nhanh như vậy.
Người ðàn ông nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801560/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.