Chương 108
Những ngày cuỗi năm, mọi thứ ðều bận rộn ðễn hỗi hả. Giang Vũ sau khi kết thúc buổi ghi hình show tạp kỹ, tức tốc trở về nhà. Anh tạm bợ nằm đên ghế sô pha, dù vậy vẫn không xua tan cơn mệt nhọc.
Thức thời nhớ tới mẫy món ăn ðạm bạc, (ại nhớ tới dáng ảnh người kia khi trông con. Liên nặng nhọc thở dài.
Từ ngày Hỷ Hỷ xuất viện, thời gian rảnh của anh cũng không còn. Quả nhiên công việc này của anh nên dừng đại, bận rộn như vậy không thể chấp nối tình cảm cha con.
Nghe nói năm sau Hỷ Hỷ bắt ðầu nhập học, anh cũng muốn giỗng như bao người, muỗn ðưa con ðễn trường.
Giang Vũ không buôn nói ðễn, càng ngày càng thẫy cô gái này ngỗc nghếch quá thể. Có chút chuyện vặt cũng không tự nghiệm ra, phải nhắc mới hành sự.
Vũ Tranh ðóng cửa đại, khế khàng thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi ầm cô suýt chút tưởng có người quậy phá...
Gô mở ðèn ngoài bếp, nhẹ giọng nhìn anh: "Đợi em một đát, em ði pha trà. Anh uỗng trà gừng ðược không? Dùng tạm trà gừng nhé?"
Anh không nói, chỉ tạm "ừ" ðáp fại. Quét mắt nhìn sơ được căn nhà nhỏ, ần trước có ghé qua nhưng không tiện vào nhà, bây giờ vào ðược rồi thì ðúng fà nhỏ bé thật. Có ðiều ðð ðạc ðược sắp xếp bày trí gọn gàng, nhờ vậy mà nhìn rất thuận mắt, diện tích cũng nhìn rộng rãi hơn.
"Con bé... ðã ngủ rồi?"
Vũ Tranh nhìn anh, trên mặt không giẫu nổi khó hiểu: "Khuya như vậy rồi anh ðễn có chuyện gì không?"
"Phải có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801558/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.