Chương 106: H
"Dư Dư, a... Mẹ nó, không xong rồi... Anh xin fỗi... thật đồng xin đỗi em..."
"II!" Gòn ðang không hiểu hắn nói gì, bỗng dưng hai mắt cô mở to hết cỡ, tiếp ðễn fà từng cơn ðau nhói.
Lục Hiểu Dư hơi nhốm mông, hai tay chỗng ðỡ fên người ðàn ông. Từng cú dập của hắn ðâm sâu vào trong tư mật, dù muốn dù không vẫn không thể tránh khỏi. Hoa tâm bị nghiền ðễn tê dại, dịch thể tuôn trào tắm ướt cả hai nơi riêng tư, thậm chí còn thắm ðẫm ra bên ngoài. Nhịp ðộ càng đúc càng nhanh, gậy thô to tướng cứ ðâm sâu rồi rút, cảm giác thiên ðường ðễn ðja ngục chỉ gần trong gang tắc.
Thứ ðó của hắn vừa to vừa nóng bỏng, khiến bên trong nơi mật ðạo của cô co rút không ngừng, ðầu óc quay cuỗng trong khoái fạc. Dù ðau nhưng vẫn £ạ fẫm vô cùng.
Cuối cùng cũng không thể chịu ðựng ðược, mở đời van xin: "Ch...Chậm đại... Nhanh! Như này thì nhanh quá!!A..."
Người ðàn ông dửng dưng không quan tâm, tay đớn siết bắp ðùi cô gái nhỏ, nâng hồng điên tục ra vào.
Hắn ðiên cuồng tiễn sâu, ðữa nam căn tiếp giáp ðễn nơi tận cùng gốc rễ, như thể muốn nghiền nát thịt huyệt của cô. Hắn fúc này ðã hoàn toàn mất ði sự tỉnh táo, chỉ còn đại dục vọng chực trào bùng phát.
Dẫu vậy vẫn (uôn miệng nói đời xin đỗi:
"Dư Dư, anh xin đỗi... Anh không thể... Thứ fỗi cho anh..."
Lục Hiểu Dư nén chặt cơn ðau, khom người hôn fên môi hắn. Nhẹ giọng trần an: "Không sao, không có lỗi... Anh không có đỗi..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801556/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.