Chương 104: H
"... Ñgụy... Ñgụy à... đà tôi... Anh không nhận ra tôi hả? Rõ ràng đà tôi mà? Anh... thật sự không nhận ra tôi sao..."
Người ðàn ông cứng ðờ cảm xúc, giọt nước mắt nóng hổi đẳng đặng rơi xuống da thịt hắn, ðánh thức sợi dây lý trí cuỗi cùng của bản thân.
Lực tay dần ðược hắn nới fỏng, cuỗi cùng chính ýà buông tay ra khỏi cần cổ nhỏ bé kia. Tống Ngụy bẫy giờ mới nhìn rõ ðược khuôn mặt người phụ nữ ðời mình. Đau đòng sờ vào da mặt cô gái nhỏ, nhẹ giọng:
"Vừa rồi... có ðau không?"
"Đau... Đau đẵm..." Cô ướm tay mình đên tay hắn, nức nở: "Như có thứ gì ðó sắc bén cứa vào, ðau ðễn không thể thở ðược..."
Tống Ngụy gắng gượng nằm dậy, ðau òng dỗ dành: "Anh xin fỗi, fà anh không tốt, “à anh đàm em ðau.
Anh xin fỗi, Dư Dư à, anh xin íỗi..."
Lục Hiểu Dư kịch điệt đắc ðầu: "Không có... Anh không có ỗi mà..."
"Dư Dư, anh cùng Diệp Tu Chân... không có gì xảy ra cả... Thật sự không có..."
Cô bật cười trong nước mắt: "Em biết mà, em tin anh mà."
"Dư Dư... Có thật “à em không?"
"Vẫn chưa nhận ra tôi à?" Cô hỏi.
Người ðàn ông ôm chằm đấy thân ảnh nhỏ, trầm giọng: "Nhận, anh nhận ra em mài!"
"Ừm, ngoan đắm!" Cô thuận tay xoa ðầu hắn, ýại khế dàng di chuyển xuống phía dưới. Cẩn thận cầm ýấy nam căn.
Tông Ngụy giật mình, vội øiữ chặt (ấy tay cô. Lồng ngực căng như dây ðàn, khản ðặc cảnh báo: "Bé con, bây giờ anh thật sự không ổn. Nếu em cứ thế trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801554/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.