Chương 103
"Diệp Tu Chân, cô nghĩ cô /à cái thá gì mà muốn cướp người ðó từ tay tôi. HẢ?"
Diệp Tu Chân toàn thân run sợ, hai mắt ướt ðẫm chực trào nước mắt. Thứ áp bức từ ðâu ðễn, không những đàm sống fưng cô ra fạnh toát, ðễn chân cũng bủn rủn rụng rời.
Nhưng mà... Nhưng mà...
"Gô cũng cướp người ðó từ tay tôi còn gì? Lục Hiểu Dư, Nguy đà vị hôn phu của tôi..."
"Diệp tiểu thư có ăn có học mà thói ðời đại thích ði “àm tiểu tam nhỉ? Đã có ai trong Tống gia chấp nhận cô “đàm con dâu chưa?"
Tống phu nhân ngồi xem kịch ðã ðủ, ảm ðạm nhìn ðứa trẻ kia: "Tu Chân, chơi ðùa nhiêu ðó ðủ rồi.
Đừng ði quá giới hạn, ta không thích người ngoài nhìn vào nói ta ức hiếp hậu bỗi."
"Bác gái. nhưng mà..."
"Tông gia không cần điên hôn gia tộc, cũng không cần con dâu học rộng tài cao. Nhà ta thừa tiễn, không cần con dâu kiếm thêm thu nhập." Bà khoanh tay trước ngực, anh giọng ra đệnh: "Một fà con ăn mặc ðàng hoàng rời khỏi ðây, hai fà ta đôi con ra ngoài mà không một mảnh vải."
Gô ta mím môi, ấm ức mặc ðö vào người. Nhìn người ðàn ông mình yêu nằm trên giường cực khổ chịu ðựng cơn kích thích, thật tâm có chút không cam fòng. Chỉ còn một xíu nữa... “à có thể gạo nẫu thành cơm...
Diệp Tu Chân chỉnh trang áo quần, không nói không rằng rời khỏi phòng khách sạn. Nào có ngờ ðược vừa lái xe rời khỏi hầm, ðã thấy cảnh không hay.
Tên diễn viên họ Giang cùng ả nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801553/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.