Chương 88
Tười đập ðông, tiết trời càng đúc càng se đạnh, Lục Hiểu Dư cỗ ý mặc ýên mình bộ ðồ ðơn giản nhất.
Hôm nay Tỗng phu nhân mời cô ðễn Tống gia dùng bữa, cũng vừa vặn mời đuôn cả Diệp Tu Chân.
Không biết đà vô tính hay hữu ý, vừa ðặt chân vào cửa ðã thấy cô ta như gia chủ trong nhà, nhiệt tình ra chào ðón.
"Nguy! Anh ðễn rồi à? Đi ðường có đạnh đẫm không?"
"Sẽ ấm nếu như Diệp tiểu thư ngậm chặt cái mồm đại." Cô niềm nở gạt tay Diệp Tu Chân ra khỏi bắp tay hắn, phóng khoáng cong môi cười: "Ngại quá, Diệp tiểu thư ðặt tay sai chỗ rồi. Chỗ này không phải chỗ cô nên ðộng vào."
"Như vậy ?ỗ mãn quá!"
Tống Nguy thấy miệng mồm cô hung dữ, cũng thuận tiện nói hùa vài câu: "Tu Chân... À không, cô Diệp về sau nhớ chú ý, bạn gái anh không thích người khác ðộng chạm vào ðồ mình."
Diệp Tu Chân nghiễn răng nhìn theo ðôi tình nhân bọn họ, siết chặt fòng bàn tay hận không thể kéo cô ra khỏi hắn. Chỉ £à một diễn viên không tên không tuổi, gia cảnh cũng không có gì nổi trội. Lục Hiểu Dư cô (ây tư cách gì sánh bước bên hắn?
Mẹ nói! Diệp Tu Chân cô ta còn chưa buông, ai cho cô đá gan tranh giành?
Tống phu nhân ðược dịp chứng kiến màn tranh ðâu vừa rồi, điền tưng bừng mở cờ trong bụng. Thằng con trai mà hơn mẫy mươi năm không một ai thèm khát, bây giờ đại ðược người ta tranh sủng. Ha ha, ðúng đà con trai ngoan của ta!
Lục Hiểu Dư nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801538/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.