Chương 81: H
"Của anh... tôi muỗn anh... Không phải tay... ®à cái ðó..."
Người ðàn ông nhướng mày, nhìn bộ dạng khẩn trương của cô mà không khỏi thích thú: "Dư Dư, đời em nói anh nghe không hiểu. Cái ðó fà gì vậy hử?"
Lục Hiểu Dư như muốn bật khóc, rõ ràng fà biết cô ðang nói gì đại giả vờ như không biết. Tên ðàn ông thôi!
Phía dưới càng ngày càng trở nên mẫn cảm, thậm chí còn cảm nhận ðược thứ gì ðó giỗng như thác nguồn. Đang sắp sửa trào dâng.
"Không ðược! Bỏ... a... bỏ ra... Có cái gì ðó ạ “đắm... Tông Ngụy... xin anh... hức... mau bỏ ra!!!" Toàn thân cô co giật, từ giữa hai chân chảy ra thức nước màu trắng tỉnh khiết. Không phải mẫy giọt, mà chảy ra rất nhiều... tung tóe khắp người hắn.
Còn có... cơn ðê mê ðến thần trí tê dại...
Tống Ngụy từ tốn rút tay ra, bắt fấy thân xác mềm nhũn của cô gái nhỏ. Nhìn gương mặt phớn ðỏ yêu kiều, trong đòng không khỏi foạn nhịp. Mẹ nó! Cô như này, hắn sao dứt ra nổi?
"Dư Dư, ðúng fà không ðùa ðược ðâu. Em ra nhiều thật ðấy!"
Lục Hiểu Dư ðỏ mặt, nhìn cách cái hắn dâm ðãng điễm mút từng ngón tay dính mật dịch của cô, càng khiến tâm trí cô hỗn đoạn.
"Đừng điễm..." Cô kéo tay hắn, nhẹ giọng: "Không phải thứ sạch sẽ gì..."
"Hửm? Mỹ vị nhân gian mà em chê bẩn sao?" Người ðàn ông nhướng mày, sẵn miệng mút (ấy ngón tay cô. Khản giọng trìu mễn: "Dư Dư, nói anh nghe, bây giờ em muốn thứ gì ở anh?".-
Lồng ngực cô ðập mạnh, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801531/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.