Chương 80: H
Bên tai Lục Hiểu Dư nghe tiếng thở thâm trầm ðầy nam tính, không cần nhìn cũng biết sắc mặt hắn lúc này khoái cảm ra sao. Vốn dĩ hắn thường ngày cũng hay bày cái vẻ dâm dục này, cô nhìn riết cũng quen. Ban ðầu thấy ghê tởm, âu dần nhìn sao cũng thành thuận mắt.
Ít ra thì hắn "sướng" cũng chỉ "sướng" với cô, như vậy cũng ðố phải suy nghĩ bậy bạ.
"..." Đầu óc thức thời nhớ đại cái gọi tên ðầy thân mật. Diệp Tu Chân vừa rồi không dùng kính ngữ với hắn, ðễn gọi tên cô ra cũng chỉ gọi mỗi một chữ "Ngụy".
Ngụy? Ghỉ duy nhất một chữ Ngụy?
Đến cô còn kính cần gọi hắn hai chữ "Ngài Tông", vậy mà cô ta fại chỉ dùng mỗi một chữ "Ngụy"?
"Ngài Tống, hình như Diệp tiểu thư vừa rồi gọi anh một tiếng "Ngụy"?"
"Vốn... Vốn dĩ/à thân ngay từ nhỏ, nên đà... ỨC!!!" Người ðàn ông giật nảy, ba hồn bảy vía như thể xông thiên. Gái siết tay của cô #àm dương cụ hắn như muốn nổ tung. Thông khổ kêu than: "Lão tổ tông của anh ơi, em có ghen thì cũng thủ hạ ?ưu tình. Em bóp chặt như vậy £à có ý gì? Định vắt sữa hay vắt nước cam?"
"Của quý mà em xài hao như vậy, sau này ãy ðâu hàng ngon mà dùng? Mẹ nó! Bỏ, bỏ cái tay ra!"
Lục Hiểu Dư đập tức buông tay, nhìn con mãnh thú bị mình bóp từ hồng sang tím, nhất thời cũng dâng lên chút áy náy.
"Xin... xin đỗi... Tôi không cỗ ý..." Cô hạ mắt nhìn xuỗng dưới, thấy cái tổng ngồng của hắn tím tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801530/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.