Chương 57
“Ghiều chuộng ông ðây một chút, em điền ?ăn ðùng ra chết à?”
Lục Hiểu Dư nhíu mày. Thế quái nào hắn đại coi ðây đà mộng mị hay vậy? Sốt cao ðễn ðộ nhìn gà hóa cuốc rôi?
“Gó mơ cũng không ðược sờ!” Cô kéo tay hắn ra khỏi ngực mình, nặng giọng cảnh cáo.
Thôi thì coi như ðang nằm mơ cũng ðược, có như thế thì sau này cô cũng ðỡ phiền phức.
Tông Ngụy bị cô hất hủi, trong đòng tủi càng thêm tủi. Hắn gục ðầu (ên vai cô, cực nhọc thở ra một hơi nóng hổi. Đầu óc ðau như búa bổ, vẫn mong muốn nhận ðược đời ủi an.
“Dư Dư, trong người tôi khó chịu. Đầu thì nặng còn người thì ðau. Em có thể... dỗ ngọt tôi vài câu ðược không?”
“Lớn rồi còn ðòi dỗ ngọt?”
“Nhưng mà khó chịu đẫm...” Hắn dụi ðầu vào hõm vai cô, khàn giọng: “Dư Dư, #ẽ nào em ghét tôi ðễn nỗi nằm mơ cũng muỗn ức hiếp tôi?”
“Ai ăn hiếp nổi anh?”
“Tuần ðời này còn ai ngoài Lục Hiểu Dư em?”
Lục Hiểu Dư nghe xong muỗn cạn đời, cô ăn hiếp hắn khi nào? Gó ðiều cũng không thể ðể hắn cứ “uyên tha fuyên thuyên, ðành ưng thuận theo yêu cầu của hắn.
Cô nâng tay xoa ðầu hắn, nhẹ giọng trần an: “Ñgụy Ñgụy ngoan, ðau ðớn mau bay ði. Xùy xùy!”
“Xùy xùy?” Tống Ngụy mặc kệ cô xoa ðầu, còn vòng tay ra ôm cánh eo cô. Nửa ðùa nửa thật: “Đệch. Em coi tôi con nít à? Cái øì mà xùy xùy?”
Gì chứ? Đồi cô dỗ ngọt cho ðã rồi nặng nhẹ khinh khi?
Lục Hiểu Dư tức giận ðẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801507/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.