“Đều đáng đời cả mà…”
Vị bác sĩ nghe xong liền rơi vào trạng thái câm lặng. Không nghĩ một cô gái thoạt nhìn lương thiện như vậy lại chọn cái nghề bị người đời xua đuổi khinh khi. Hoặc cũng có thể là vì tình cảnh bắt buộc nên mới rơi vào bước đường cùng.
Bà cũng không dám nghĩ nhiều, chỉ đành nhẹ giọng nhắc nhở: “Truyền xong bình nước này cô có thể ra về. Về nhà nhớ tĩnh dưỡng thân thể cho tốt, hạn chế quan hệ ít nhất là một tháng. Tháng sau quay lại đây tái khám.”
“Được, cảm ơn bác sĩ.”
Lục Hiểu Dư một mình rời khỏi bệnh viện, cô lang thang dọc theo con đường lớn, mơ hồ không biết bản thân nên đi đâu về đâu. Thành phố này với cô quá đỗi xa lạ, càng không giống với nơi cô từng sống. Nó quá ồn ào tấp nập, khiến cô không thể thích ứng nổi.
"..." Bước chân thoáng dừng trước một hiệu thuốc, lại nhớ đến những gì mà người kia dặn dò trước lúc đi, Lục Hiểu Dư liền đi vào bên trong của tiệm.
Cô mua thuốc tránh thai khẩn cấp, trực tiếp nuốt trộng xuống bụng.
Ở một nơi rộng lớn thế này, cô biết tìm đâu ra một chỗ để nương thân? …
1 tháng sau.
“Hiểu Dư, lương tháng này của cô.”
Lục Hiểu Dư cầm xấp tiền trên tay, môi mỏng cong lên cười nhẹ: “Dì Trương, cảm ơn dì…”
Dì Trương chỉ cười không nói, từ này có được một cô nhân viên xinh đẹp thế này, cái tiệm mì nhỏ này của bà càng lúc càng đông khách. Nói cách khác, bà phải biết ơn cô gái này.
Như sực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801455/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.