“Chúng ta… đi đâu vậy?”
“Đến khách sạn làm tình.”
Lục Hiểu Dư không nói, im lặng nhìn ra phía ngoài cửa. Cũng không lấy làm lạ, kể từ khi người kia thản nhiên ký tên vào tờ giấy bán thân, cô sớm đã biết kết cục của mình ra sao rồi.
…
Khách sạn, phòng tổng thống.
Tống Ngụy cởi bỏ lớp áo vest, lại quay ra nhìn người kia. Ảm đạm lên tiếng: “Vào trong tắm rửa, đừng để tôi đợi lâu.”
Lục Hiểu Dư không nói, chỉ nhẹ gật đầu đáp lại.
Người đàn ông nằm tựa vào thành giường, trên gương mặt điềm đạm dần lộ ra vài ba tia nguy hiểm. Là kẻ to gan nào dám hạ thuốc kích thích hắn? Đúng là loại người không biết trời cao đất rộng. Hắn mà tra ra được, nhất định sẽ bẻ cổ móc họng hắn ta ra.
Mẹ nó!
Lục Hiểu Dư sau khi tắm rửa xong, trên người chỉ khoác mỗi lớp khăn bông. Cô từ từ tiến về phía người đàn ông, lúc này hắn đã cởi sạch phần thân trên, chỉ chừa lại quần âu bên dưới.
“Tôi… tắm xong rồi…”
Tống Ngụy chỉ “Ừ” không đáp. Hắn mân mê ly rượu ngoại trên tay, hồi lâu mới chậm rãi cất giọng: “Đã từng quan hệ chưa?”
“Chưa từng…”
“Uống đi.” Hắn đưa ly rượu cho người kia, trên mặt lộ ra nét hài lòng. Đúng là hắn không quan trọng chuyện trinh tiết, nhưng nếu đã bỏ ra 1 tỷ để mua người, hắn đương nhiên cũng muốn sở hữu lớp màng mỏng manh này.
Lục Hiểu Dư nhận lấy ly rượu đắng, chần chừ hồi lâu vẫn không dám đưa lên miệng uống. Cô chưa từng uống rượu, chưa kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801452/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.