Đêm khuya thanh vắng, tĩnh mịch không lấy một tiếng động. Trong căn phòng tổng thống rộng lớn, một đôi nam nữ trần truồng như nhộng đang quây quấn triền miên. Trên gương mặt người đàn ông lấm tấm vài ba giọt mồ hôi, đáy mắt hắn ảm đạm như tờ, thân dưới thì không ngừng chuyển động. Còn nữ nhân dưới thân chỉ biết thống khổ bấu chặt tấm ga giường. Cơn đau dưới thân cứ liên tục truyền đến, khiến cô không kìm được nước mắt.
Rõ ràng cô đang rất hạnh phúc, vậy mà chỉ mới vài ngày ngắn ngủi, toàn bộ thế giới quan trong cô liền lập tức sụp đổ. Mẹ mất còn chưa tới ba ngày, cha dượng thì nợ tiền sòng bạc. Còn cô thì lại bị đám chủ nợ của ông ta bắt ép phải bán thân trả nợ cho ông ta.
Một giờ trước.
Lục Hiểu Dư thất thần nhìn đám nam nhân bên dưới sân khấu, lại nhìn vào bản thân mình. Cả tay và chân đều bị xiềng xích trói buộc, trên người cũng chỉ vỏn vẹn một mảnh vải trắng. Cô bị cha dượng bán cho đám người ở sòng bạc, khoảnh khắc người đàn ông cô coi như cha ruột thẳng tay ký vào giấy bán thân. Tâm can cô vụn vỡ thành từng mảnh.
“Cô gái này là người mới đưa đến cách đây không lâu. Là một tiểu mỹ nhân hiếm có của phường đen chúng tôi. Giá khởi điểm, 200.”
“250.”
“275.”
“330.”
“…”
Lục Hiểu Dư hoảng loạn nhìn đám người kia, cô biết con số kia không phải là số tiền nhỏ, cũng thừa sức biết đám người đó bỏ tiền ra mua mình là vì mục đích gì. Có điều thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801451/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.