Tinh Kính Đằng nghiêng người ôm cô, rất tự nhiên là đằng khác. Cô hất tay mạnh tay anh ra, anh lại ôm tiếp, giọng nói nhỏ trầm đặc chỉ đủ hai người nghe.
- Ngoan nào, 6 năm rồi tôi mới được ngủ ngon.
Tô Sa nhíu mày, gì mà 6 năm mới ngủ ngon, cứ nói quá.
Nay mẹ con tôi đi được chưa?Chưa, hết tháng hãy về.What the f*ck!!!Em tính đi Malaysia hết tháng mà. Cứ coi như em du lịch ở đây đi.Buông raaaaa! Sao có thể giống nhau được chứ.Tô Sa vùng vằng hét vào mặt anh, anh không mở mắt, chỉ nhíu mày:
- Sáng sớm đã ầm ĩ. Không sao, cho vui cửa vui nhà.
Hôm nay vẫn như hôm qua, Tô Sa thậm chí sốt sắng tới mức thập thò thậm thụt trước cửa thư phòng của Tinh Kính Đằng để hóng hớt.
Tối đến, Tô Sa lại muốn đạp người kia xuống giường, nhưng anh đã nhanh tay nắm lấy cổ chân cô.
- Em hóng được gì chưa? Đứng trước thư phòng chắc mỏi chân lắm, mai tôi cho người kê ghế để em ngồi hóng.
Tô Sa sượng trân không cãi được, lại ôm chăn ngủ. Lần này còn bày đặt xếp một hàng gối chia giường làm hai.
Tinh Kính Đằng không phản đối, mỗi người nằm một bên. Do cứ xoay mãi một bên làm cô hơi mỏi, cô xoay lại thì thấy Tinh Kính Đằng đang nằm nhìn mình chằm chằm.
Nhìn gì mà nhìn!Năm đó sao em không đợi tôi, tôi đã nói sẽ quay lại mà.... Sao tôi phải đợi chứ? Chúng ta có là gì của nhau đâu. Nhà bao việc, ai hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-soi-cua-to-sa/3702277/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.