Tôi muốn ngủ cùng con trai.Con lớn rồi, nó đã ngủ ở phòng khác. Em ở lại đây.Thế sao anh còn chưa đi?Tôi ngủ ở đầy.Não anh tàn à mà ở đây. Chúng ta có phải vợ chồng đâu, tôi không muốn. Còn việc hai người kia?Đến giờ ngủ không nói chuyện công việc.Tinh Kính Đằng cởi áo ném lên giường, Tô Sa hốt hoảng nhìn cả người thân trên cường tráng rồi lùi lại.
Anh nhếch môi cười:
- Tôi đi tăm, không làm gì em đầu.
Rồi xoay lưng đi vào trong, tới cửa nhà tắm lại ném về hướng người phụ nữ một câu nữa.
Không phải vợ chồng nhưng con cũng 5 tuổi. Nếu hồi ấy em ngoan ngoãn đợi tôi thì biết đâu tôi đã cho em làm vợ mình.Anh tưởng mình là trung tâm thế giới à mà tôi phải xoay quanh anh. Tô Sa tôi mà phải ngoan ngoãn đợi đàn ông á, lại còn để đàn ông cho làm vợ mới được? Tôi thèm vào. Tôi thà sống làm nữ hoàng cô độc còn hơn để kẻ khác đùa giỡn. Anh là cái thá gì chứ.Cái gì sau này em sẽ rõ.Tô Sa ở ngoài tức điên lên. Khi Tinh Kính Đằng đi ra ngoài thấy áo anh đã bị ném dưới đất, một chiếc gối cũng bị ném xa ra một góc, mấy bông hoa trên bàn cũng bị dựt cánh tơi tả.
Người phụ nữ này, đúng là chẳng có nét dịu dàng nào cả. Cục súc và ngang bướng, chỉ có cãi và chửi. Còn đánh anh hai lần.
Vừa đặt lưng xuống giường, Tinh Kính Đằng liền bị Tô Sa quay lại đạp thẳng xuống đất.
Một tiếng rẩm, cả thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-soi-cua-to-sa/3702276/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.