Nếu dùng chuyên cơ của Tô Giới sẽ rất lộ liễu nên Tô Sa ẵm con trai còn đang ngái ngủ ra sân bay. Cô chỉ nói với gia đình hai mẹ con đi du lịch.
Dĩ nhiên Tinh Kính Đằng đã lường trước việc cô đem con bỏ trốn, vừa nghe tin, đám người của Tân gia đã lùng sục khắp cả ga quốc tế tìm người. Tô Sa chuẩn bị bế con vào khu soát vé, nay cô không đem theo vệ sĩ vì sợ bị chú ý.
Bất ngờ một bàn tay giữ lấy vai cô. Cô đeo kính râm quay lại thấy một người áo đen, lòng bỗng dấy lên bất an.
- Cô Tô, ngài Tinh mời cô quay lại.
- Anh nhầm người rồi.
- Xin đừng làm khó cho tôi, tôi không muốn cưỡng chế cô đi.
- Anh dám, đây là nơi công cộng đó.
Cô nhìn ra sau, một đám người áo đen sắc mặt lạnh tanh đang đứng hai hàng, khách khứa đều bị dẹp sang một làn lối đi khác.
- Mời cô!
Tô Sa biết không thoát, nên chỉ biết vỗ vỗ vai con rồi quay lại. Cô bị cưỡng chế lên một xe oto, chiếc xe hướng về biệt thự hôm nọ.
Tô Tu Kiệt vẫn ngủ ngon lành trên vai mẹ, vừa vào cửa đã có một phụ nữ trung niên tiến tới.
- Để tôi cho cậu bé về phòng ngủ.
- Không!
Tinh Kính Đằng nheo mắt nhìn người phụ nữ to gan trước mặt:
- Bà ấy là bảo mẫu, để thằng bé yên đi, chúng ta nói chuyện.
Tô Sa chỉ đành đưa con cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-soi-cua-to-sa/3702272/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.