"Tiểu Nhiễm! Em thực sự không sao chứ?" Lăng Kì ở đầu dây điện thoại bên kia lo lắng hỏi.
"Em không sao" Lăng Nhiễm cười nhẹ trả lời. Cả Lăng gia cũng chỉ có một mình Lăng Kì là thật sự để tâm tới Lăng Nhiễm. Chỉ tiếc là bộ tiểu thuyết này Lăng Nhiễm cũng chưa đọc hết tới cuối không biết Lăng Kì sau khi Lăng gia phá sản sẽ ra sao.
"Em đã nói gì với ba mẹ vậy? Cả ngày hôm qua họ không nói một câu nào cả" Lăng Kì hôm qua trở về nhà thấy ba mẹ cứ là lạ, dù cô có hỏi thì họ cũng chỉ gật rồi lắc sau đó liền ở trong phòng, hỏi giúp việc mới biết là chiều hôm đó Lăng Nhiễm đã trở về còn xảy ra cãi vã.
Lăng Nhiễm lặng lẽ kể lại cho Lăng Kì nghe.
"Em..." Lăng Kì hoàn toàn không ngờ tới Lăng Nhiễm lại có thể nói được như vậy, bình thường cô bé rất nghe lời ba mẹ mặc dù có chút bướng bỉnh nhưng chưa bao giờ nói như vậy cả.
"Chị, em chịu cũng đủ lắm rồi"
"Sao em lại hành động tùy tiện như vậy? Ba mẹ cũng có tuổi rồi, nên ít làm họ buồn rầu thì hơn" Lăng Kì không hiểu sao bản thân mình lại thấy Lăng Nhiễm bốc đồng.
"Chị cũng giống bọn họ sao? À em quên mất với họ chỉ có chị là con gái thôi"
"Em cup trước nhé!" Lăng Nhiễm nói xong liền dập điện thoại.
"Không phải, chị không có ý đó..." Lăng Kì nhìn chữ cuộc gọi đã kết thúc liền nhíu mày, Lăng Nhiễm không bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-hoac-em-yeu-anh/3048999/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.