Trước cửa lớn công ty Hoắc thị Triệu Khải thở hồng hộc chạy ra nhưng chỉ kịp hít khói, chiếc xe anh ta lái tới đã bị Hoắc Mạc Đình cướp mất rồi...
"Cậu Triệu! Mời lên xe" Cẩn Vĩ Thành lái một chiếc xe khác từ bãi đỗ ra mở cửa kính nói vọng ra.
Triệu Khải chỉ đành leo lên xe hậm hực suốt cả chặng đường, cất công báo tin vui cho cậu ta mà cậu ta lại dám bỏ mình lại đã thế còn hiên ngang lái baby của anh ta rời đi như vậy! Tức chết đi mất.
Hoắc Mạc Đình lái xe với tốc độ kinh người áo vest đã bị anh vứt lại công ty chỉ còn mỗi chiếc sơ mi đen mỏng. Đoạn đường dài bị anh rút ngắn khoảng cách còn một nửa.
Xe vừa dừng anh đã vội vã chạy vào nhà. Dì Thẩm cũng đang hấp tấp tay chân thấy anh về thì lên tiếng: "Thiếu..."
Chưa nói dứt câu đã chẳng thấy người đâu rồi, đi gì mà nhanh thế?
"Rầm!" Cánh cửa phòng ngủ bật tung.
Hai người trên giường giật mình đồng thời quay người lại.
"Anh Đình về rồi!" Bích Lạc Doanh cảm thán tốc độ nhanh thật đấy.
Cô nàng nhường lại không gian này cho hai người họ lặng lẽ đi ra ngoài còn không quên đóng cửa lại.
Sau khi cánh cửa đóng lại căn phòng chìm vào yên lặng, không một tiếng động phát ra.
Lăng Nhiễm đang chờ đợi được ôm ôm: "..." ???Sao lại thất thần đứng đó?
Cô khẽ thở dài rồi vén chăn đi xuống giường nhẹ nhàng từng bước đi về phía anh, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-hoac-em-yeu-anh/2806173/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.