Kết thúc buổi nói chuyện ngày hôm đó là chi tiết Vân có thai với lão Toàn, tuy nhiên theo như lời kể thì khi phát hiện mình có thai thì cái thai của Vân khi ấy đã được 8 tuần tuổi, tương đương với 2 tháng. Đến thời điểm hiện tại là bây giờ khi ngồi đây cầu cứu cô Muôn và chú Năm thì ít nhất cái thai cũng đã được 6 tháng. Nhưng sao nhìn bụng Vân vẫn phẳng lỳ chẳng có dấu hiệu gì của một bà bầu cả. Thi thoảng tôi có nhìn ra bên ngoài cửa, người phụ nữ đeo đầy vàng với thân hình phốp pháp vẫn ngồi ngoài bộ bàn ghế đá được đặt dưới giàn gấc mát rượi. Buổi nói chuyện ngày hôm đó khá lâu nhưng tuyệt nhiên bà ấy không hề tỏ ra vội vàng hay lo lắng. Bà ta ngồi đợi Vân với một phong thái ung dung, tự tại.
Ban đầu tôi cứ nghĩ đó là dì Phượng, nhưng nghe Vân kể thì dì Phượng có dáng người hơi gầy và giản dị. Danh tính của người phụ nữ này thực sự chỉ có cô Muôn và chú Năm biết. Tôi chỉ loáng thoáng biết rằng đó là một trong những " khách hàng" của hai cô chú ấy. Qua thái độ kính cẩn, rất mực nghe lời dặn dò của cô Muôn, cộng thêm điệu bộ từ tốn nhã nhặn tôi đoán chắc chắn đây cũng là một người cực kỳ Tín, một người Tin vào những điều tâm linh huyền bí. Quay trở lại chuyện của Vân, cái tôi thắc mắc hiện tại là liệu Vân có thai thật không hay lại là một trò " che mắt" của con Ngải. Và nếu có thai thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-hai-nhi/4603607/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.