Trong phòng đọc sách.
"Lương Thần, anh có quen biết tác giả của cuốn tiểu thuyết này không?" Hứa Tử Ngư dựa vào xích đu giơ cuốn tiểu thuyết trên tay lên, Tống Lương Thần đang vùi đầu vào trong tài liệu cũng dừng lại ngẩn đầu lên nhìn một chút :"Nhĩ Đông? Chưa có nghe qua nha."
"Kỳ lạ thật." Hứa Tử Ngư để cuốn sách trong tay xuống, sao cô càng đọc càng cảm thấy nhân vật trong truyện này lại giống hai người bọn họ vậy, nhất là nội dung của phần một, rất giống với những chuyện mà bọn họ trải qua, có khác thì cũng khác một chút mà thôi. Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp?
"Vậy anh có đọc qua cuốn sách này chưa?"
Tống ngày tốt trả lời :"Không có, anh chẳng bao giờ đọc truyện tiểu thuyết ngôn tình cả."
Hứa Tử Ngư :". . . . . . Vậy tại sao anh lại mua nhiều như vậy làm gì chứ, cả một cái kệ sách lớn?"
Tống Lương Thần ngẩng đầu nhìn đống sách của Hứa Tử Ngư ở trong phòng, chiếm hết cả một dãy tường, mặt của hắn không đổi tim cũng không đập nhanh mà nói :"Câu cá, muốn câu cá thì phải chuẩn bị mồi câu chứ."
"Tống Lương Thần!" Hứa Tử Ngư tức giận, làm bộ muốn dùng sách để đập hắn. Tống Lương Thần cười to đến nỗi không nhịn được nữa, liền vội vàng đứng dậy đi tới trước mặt cô.
"Ngốc quá, là anh sợ em đến đây không có gì làm sẽ buồn chán, cho nên mới mua." Tống Lương Thần ngồi xổm xuống nhìn Hứa Tử Ngư, giở tính nhõng nhẽo của trẻ con mà nói :"Nhức đầu quá, mau giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-gi-len-giuong/1252454/chuong-73.html