“Thật xin lỗi" Giọng của Tống Lương Thần có chút không tự nhiên, mắt quét qua góc chăn đang lộ ra cái bắp chân của cô, lập tức xoay đầu nhìn sang hướng khác. Mắt nhìn chằm chằm lên cái bàn toàn là vỏ chai bia, nét mặt lộ ra một tia ảo não. Tử Ngư cô gái luôn cố tỏ ra mạnh mẽ và đã trưởng thành trong chuyện giường chiếu kia.
Cả hai là bạn học cùng nhau vì quá chén trong đêm sinh nhật của bạn mà giờ họ đã bước qua một mối quan hệ khác. Yêu nhau cũng không phải đối phương chưa bao giờ tỏ tình hoặc công khai với mọi người về mối quan hệ của nhau. Tuy nhiên Tống Lương Thần luôn dành cho cô sự quan tâm tuyệt đối nhưng không phải bằng những câu quan tâm ngọt ngào mà là những câu rầy la vì bản tính của Tử Ngư vô tâm và vụng về.
Cứ vậy thời gian trôi qua. Tử Ngư giờ cũng đã đến tuổi cặp kê nên mẹ cô đã sắp xếp các buổi xem mắt cho cô. Cô thì cũng buồn vì trong lòng cô hình như chỉ có hình bóng của anh. Còn anh thì sao ngay đến khi cô đi xem mắt anh vẫn như tượng đá không chịu thổ lộ. Họ sẽ ra sao đây, chẳng lẽ Tiểu Ngư phải kết hôn thì mới có thể kích thích dây thần kinh yêu của anh ta.