Cô nhắm nghiền mắt, hơi thở dần nặng nề: “Nhược Đông, em với hắn và Lạc Hồ Ưng từng quen biết nhau từ nhỏ.”
“Anh biết.”
“Anh… sao anh giấu em?” Cô không khống chế được mà cao giọng, có trời mới biết cô đã bàng hoàng ra sao khi nhớ lại toàn bộ mọi chuyện. Thậm chí cô còn đang có ý định đi gặp Lạc Hồ Vận để kết thúc tất cả, nhưng đúng lúc này Frederick Nhược Đông lại ngăn cản, cô không hiểu người đàn ông của cô đã biết được bao nhiêu. Có nhiều hơn cô hay không. Thật đau đầu quá.
Frederick Nhược Đông day day mi tâm, anh nói: “Anh cũng mới điều tra được, lần này anh về… Tiểu Ý, anh đã tìm được cách thức giải mã hình xăm trên lưng em rồi.”
Ngoại trừ tiếng hít thở không đều của cô gái nhỏ bên tai thì không còn âm thanh nào khác, Frederick Nhược Đông nâng cổ tay lên, hạ môi hôn lên chiếc vòng khảm viên đá xanh lục, anh thả giọng du dương: “Tiểu Ý, tin anh.”
Chờ đến khi cô nhỏ giọng “vâng” hắn mới cong khóe môi, kết thúc cuộc gọi.
Điện thoại vừa tắt thì Lion gọi đến.
“Ngài Fred, tóm được Hoắc Hạ rồi.”
“Lạc Hồ Vận thì sao?”
Lion nghiến răng: “Lạc Hồ Ưng phá hỏng ạ.”
Mày rậm hơi nhăn lại, lọn tóc bạch kim chợt rũ xuống chạm vào mi mắt, cùng lúc đó đôi con ngươi xanh lục lóe lên tia u ám, hắn nói bằng âm điệu ma mị, quyến rũ: “Phẫu thuật cho Hoắc Hạ đi.”
Lion sáng mắt, gật đầu: “Vâng. Còn Lạc Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-fred-tai-sao-la-em/2578294/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.