Chương 385 MẤY NĂM TRƯỚC YÊU ĐẾN NGÔNG CUỒNG
Lâm Thừa Ân vẫn im ỉm như cũ, sắc mặt tái xanh, cả người u ám, giống như mây đen che phủ bầu trời, khiến Hoắc Vi Vũ cũng cảm thấy ngột ngạt trong lòng.
Cậu ta cài đặt định vị dẫn đường xong lại tiếp tục lái xe.
Hoắc Vi Vũ thở dài não nề, đổi chủ đề: “Túi xách của em ở chỗ của anh à?”
“Để ở chỗ mẹ anh, bao giờ về anh sẽ đưa trả lại cho em.” Lâm Thừa Ân trầm giọng.
Hai mươi phút nữa lại trôi qua, Lâm Thừa Ân dừng xe trước một ngôi nhà riêng, xuống xe rồi gõ cửa.
Cửa mở, một người phụ nữ hơi mũm mĩm bước ra, khuôn mặt rạng rỡ đón khách.
“Vào nhà ngồi đi, lão Lưu đang ở trong nhà chờ hai người rồi đấy.” Người phụ nữ trung niên nói.
"Lão Lưu sao?" Hoắc Vi Vũ lục lọi trong đầu để tìm ra người có tên này.
Bước vào trong nhà, hai người nhìn thấy người tên là lão Lưu kia. Hoắc Vi Vũ nhớ ra ông ta là bạn của ba mình, trước kia là phó giám đốc bệnh viện quân khu, còn hay đến nhà cô chơi.
“Chú Lưu, là chú sao?” Hoắc Vi Vũ kinh ngạc.
Lưu Cương mỉm cười nhìn Hoắc Vi Vũ: “Tiểu Vũ lớn lên trông còn đẹp hơn trước, duyên dáng yêu kiều ghê.”
“Làm gì có, chú Lưu, hóa ra chú ở đây. Căn nhà này trang nhã quá.” Hoắc Vi Vũ nhìn quanh nhà một lượt.
“Bình thường chú không ở nhà, hôm nay dự đám cưới con trai thủ trưởng Khuê nên về đây.” Lưu Cương nói.
Đôi mắt Hoắc Vi Vũ trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573483/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.