Editor: Nguyetmai
Hoắc Vi Vũ quay lại, thấy là cô phụ bếp nghe lệnh cô nàng phù dâu ban nãy.
Cô bưng cái chén vốn là chén dán số 380, đưa cho cô ta, giục giã: "Nhanh đem cho cô chủ, để nguội sẽ không ngon nữa, cô chủ đói lắm rồi."
"Ừm." Phụ bếp sợ Cố Kiều Tuyết nổi giận nên vội vàng bưng qua cho ả.
Hoắc Vi Vũ ra khỏi phòng bếp, đi đến ngã rẽ thì nhìn thấy cô nàng phù dâu đi toilet lau váy khi nãy.
"Sao cô còn ở đây? Sắp khai tiệc rồi đó, món khai vị là vi cá, loại nghèo đói cả đời như cô không có cơ hội ăn vi cá thượng hạng đâu, đừng lãng phí." Phù dâu ghì lấy Hoắc Vi Vũ, lôi cô đi.
Cô ta kéo Hoắc Vi Vũ đến bàn 380 rồi đứng ở đằng sau giám sát.
Hoắc Vi Vũ nhìn thấy các bàn khác đều đã ngồi kín hết rồi, trừ bàn này là chỉ có mình cô.
Cố Kiều Tuyết thật đúng là hao tổn tâm sức rồi.
Làm đám cưới mà cũng dồn hết tâm trí cho cô, thật là vinh hạnh biết bao.
Trong chốc lát, phụ bếp bưng chén số 380 mới ra, xé miếng giấy ghi chú rồi bỏ vào trong túi.
Cô ta nhìn thấy Hoắc Vi Vũ thì đờ người ra, mắt hốt hoảng, không cần nghĩ cũng biết mình làm chuyện sai trái rồi.
Hoắc Vi Vũ nhoẻn miệng cười, mắt lấp lánh, đầy ẩn ý nhìn phụ bếp.
Lúc này phụ bếp chỉ có thể giả ngu, không biết gì tránh rước họa vào thân.
Cô ta cúi đầu, đặt chén vi cá xuống, quay người đi.
"Ăn đi, đừng lãng phí đồ ngon."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573313/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.