Editor: Nguyetmai
Hoắc Vi Vũ còn lừa ả, nói rằng cô ta sẽ không lấy anh Hạo Đình mà.
Suýt nữa thì ả tin rồi.
"Trang điểm lại đi, hôn lễ sắp bắt đầu rồi." Cố Hạo Đình nói, trở về phòng mình.
Hắn mở cửa, quả nhiên Hoắc Vi Vũ không còn ở đây nữa.
Cố Hạo Đình cười mỉa mai, sắc mặt tái xanh.
Cô mà ngoan ngoãn nghe lời mới lạ.
*
Hoắc Vi Vũ đi đằng cửa sau chứ không đi qua đại sảnh để tránh gặp bạn bè của Ngụy Ngạn Khang và Cố Kiều Tuyết.
"Chén vi cá này là dành riêng cho Hoắc Vi Vũ bàn 380. Còn chén vi cá này là của cô chủ, tuyệt đối không được nhầm lẫn đấy."
Hoắc Vi Vũ nghe thấy có người nhắc đến tên mình liền nhìn về phía phòng bếp.
Một cô phù dâu nhỏ từng giọt gì đó vào trong chén vi cá, còn dán giấy ghi chú lên chén. Trên giấy viết số 380.
Hoắc Vi Vũ nhíu mày.
IQ của đám người Cố Kiều Tuyết "đi vắng" sao? "Lặn" lâu như vậy rồi cũng nên "ngoi" lên một chút mới đúng chứ?
Cô dứt khoát làm ngơ, đi thẳng ra cửa sau rời đi.
Cô phù dâu kia đi ra từ trong bếp, thấy Hoắc Vi Vũ đang ở cửa sau, hô lên: "Này, Hoắc Vi Vũ, cô định chạy hả?"
Hoắc Vi Vũ không thèm để ý bọn họ.
"Có ai không, Hoắc Vi Vũ muốn bỏ chạy. Không muốn đến thì đừng đến, đến rồi lại chạy là có ý gì!" Phù dâu vừa đuổi theo Hoắc Vi Vũ, vừa mắng.
Hoắc Vi Vũ dừng lại, thở dài, điều tiết nhịp thở.
Nếu giờ cô mà đi, sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573312/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.