Translator: Nguyetmai
Hoắc Vi Vũ không ngờ hắn lại hôn cô ngang nhiên như vậy, tất cả mọi người đều đang nhìn kia kìa.
Mặt cô đỏ bừng lên. Máu dồn lên não, đầu óc chết lặng. Nếu bây giờ cô hôn đáp lễ làm hắn vui lòng thì có phải hắn sẽ dễ dàng đồng ý yêu cầu của cô hơn không?
Cô vô cùng căm ghét màu trắng tượng trưng cho sự chết chóc ấy.
Hoắc Vi Vũ nhắm mắt, chủ động ngậm lấy môi của Cố Hạo Đình, đáp lại hắn. Cố Hạo Đình hơi khựng lại, tấm lưng cứng đờ, ngạc nhiên nhìn cô.
Hoắc Vi Vũ thấy hắn không động đậy nữa thì mở to mắt, mặc cho hắn tiếp tục hôn lên môi cô.
"Tôi không thích đống trang phục đó." Hoắc Vi Vũ vội nói.
Cố Hạo Đình dừng lại, "ừ" một tiếng rồi bảo: "Tí nữa dẫn em đến trung tâm thương mại Thủy Thiên chọn. Kiểu váy này cũng hở hang quá."
Hoắc Vi Vũ đứng thẳng dậy, né xa hắn mấy mét rồi lau sạch vết tích hắn để lại trên môi mình.
Đúng là cô phải cảm ơn Nhan Sơ đã chọn cái váy hở hang này cho mình, nhờ thế mà cô không phải mặc cả một series đồ trắng.
Cố Hạo Đình cũng đứng lên nhìn về phía Nhan Sơ. Bao nhiêu tình triều nóng bỏng ban nãy trong hắn tan đi, chỉ để lại sự lạnh lùng băng giá. Hắn ra lệnh: "Trừ bộ cô ấy đang mặc trên người, còn đâu bỏ hết lại. Đóng gói đồ trang điểm là được."
"Vâng. Vậy để tôi tính lại số tiền." Nhan Sơ nhìn Hoắc Vi Vũ đang thản nhiên đứng đó với ánh mắt kỳ lạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573211/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.