Translator: Nguyetmai
"Tự sát, khắc vợ." Thẩm Mặc Thần lặp lại hai cụm từ này.
Hoắc Vi Vũ biết mình nói nhiều quá khiến cho Thẩm Mặc Thần lo lắng, bèn lập tức bổ sung: "Anh yên tâm, đứa theo chủ nghĩa duy vật như em không tin mấy thứ mê tín này đâu. Với lại em với Cố Hạo Đình cưới chui mà, ở ngoài đâu ai biết. Cố Hạo Đình cũng không ở bên ngoài mãi được, anh ấy phải về quân khu nhanh thôi, đến lúc đó là em tự do rồi."
Nghĩ đến tự do, Hoắc Vi Vũ hít sâu một hơi rồi nằm lại trên giường.
"Phải cẩn thận mọi sự, quá nhiều thứ trùng hợp thì không phải là chuyện bình thường." Thẩm Mặc Thần nhắc nhở.
"Em biết rồi, em cúp trước đây. Anh hai mau đi làm việc đi." Hoắc Vi Vũ lắc lư cổ chân đang băng bó, không thể để cho anh hai biết cô bị thương vì Cố Hạo Đình được. Sợ họ gọi ra ngoài gặp, cô chặn trước: "Bao giờ em rảnh sẽ rủ hai anh đi chơi."
Hoắc Vi Vũ cúp điện thoại xong thì gọi lại cho Thường Yến: "Cưng ơi, chị về rồi, trả em thẻ căn cước này, đến nhà chị lấy nhé?"
"May quá chị Hoắc, đúng lúc em đang định tìm chị đây." Thường Yến đáp giọng ngọt ngào.
Hoắc Vi Vũ nheo mắt: "Sao chị cứ thấy cô tìm chị chẳng có chuyện gì hay thế nhỉ?"
"Là chuyện tốt mà chị ơi, gặp rồi nói sau nhé." Thường Yến nói xong thì hớn hở cúp máy.
Hoắc Vi Vũ để điện thoại lên gối, hai tay đặt trên bụng. Bây giờ cô đang chán đời, tìm gái đẹp nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573132/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.