Ngày hôm đó trở về Định Hải, Sầm Niệm thở phào nhẹ nhõm.
Cô tham gia lễ trao giải nhưng vẫn dễ dàng hơn so với hành trình của các ngôi sao. Lần này tự mình trải nghiệm công việc của người đại diện cô mới biết cả ngôi sao và người đại diện đều không dễ làm.
Xuyên qua đám đông người hâm mộ đến đón, hai người bước lên xe, chiếc xe khó khăn rời đi trong tiếng ồn ào.
Nhìn thấy phía sau fans vẫn còn đang vẫy bảng led tiếp ứng, Sầm Niệm khẽ thở dài nói: “Đúng là thanh niên tràn đầy sức sống.”
“Chị cũng không kém đâu.” Úc Tiện cười híp mắt nói, dường như còn có ẩn ý khác.
Chỉ là Sầm Niệm nghe không hiểu, lại nói: “Còn bao lâu nữa Từ Dục mới có thể khỏe lại, nghe nói cậu ấy đã xuất viện rồi, chị thật sự làm người đại diện không nổi.”
Úc Tiện lập tức buồn rười rượi: “ Chị ghét bỏ em nhanh như vậy sao?”
Sầm Niệm không quan tâm tới diễn xuất của cậu, vô cùng nghiêm túc gật đầu: “Ừm.”
Úc Tiện: “……”
“Chị cũng nên bắt tay vào chuẩn bị cho tác phẩm tiếp theo rồi.” Sầm Niệm cười khẽ nói: “Dù gì chị cũng có việc của mình.”
Nghe thấy Sầm Niệm muốn chuẩn bị cho phần sau của tác phẩm, Úc Tiện cũng có hứng thú: “Tác phẩm tiếp theo chị định viết cái gì vậy?”
Sầm Niệm suy nghĩ rồi cười nói: “Tạm thời không thể nói cho em biết được, nhưng chắc chắn sẽ là thể loại làm cho tất cả mọi người ngạc nhiên.”
Vừa dứt lời, điện thoại của Úc Tiện liền đổ chuông, là Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vao-vong-tay-anh/1078060/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.