Vì mối quan hệ không mấy dễ chịu cộng với đủ loại ân oán đan xen lẫn nhau nên lúc này Sầm Niệm như muốn dỡ bỏ hết phòng bị.
“Tôi rất khó chịu.” Cô nói như đang làm nũng.---Đọc FULL tại truyentop.net---
Nói xong Sầm Niệm vươn tay muốn trốn khỏi lồng ngực của Úc Tiện như thể đó là nơi làm cô cảm thấy khó chịu.
Úc Tiện bị Sầm Niệm đụng lung tung như vậy làm cho cậu thiếu chút nữa là rối loạn.---Đọc FULL tại truyentop.net---
Sầm Niệm cách cậu gần quá, gần đến mức chỉ cần cậu cúi xuống là có thể hôn lên môi Sầm Niệm. Mà trùng hợp là vì lúc này Sầm Niệm bị bệnh lên cơn sốt cho nên đang ở trạng thái không phòng bị, sự cám dỗ quá mức tốt đẹp làm cậu muốn rơi vào tay giặc.
Úc Tiện cắn đầu lưỡi, nhanh chóng đặt Sầm Niệm lên giường rồi đừng lên. Dường như chỉ có cách xa Sầm Niệm một chút cậu mới có thể bình tĩnh được.
Một lát sau cậu nhỏ giọng hỏi: “Sao lại khó chịu?”
“Ở đâu cũng khó chịu.” Sầm Niệm đưa tay túm lấy tay áo Úc Tiện không buông, miệng vẫn còn nói: “Rất khó chịu.”
Cô nương theo tay áo Úc Tiện sờ đến tay cậu, hình cảm nhận được sự lạnh lẽo sau đó áp mặt sang một bên, liếc mắt một cái cười mãn nguyện: “Thoải mái quá.”
Úc Tiện hoàn toàn không cảm thấy gì nhưng Sầm Niệm xoa mu bàn tay làm sợi dây căng thẳng trong lòng cậu sắp đứt rồi.
“Bây giờ chị cảm thấy thế nào?” Cậu cố gắng bình tĩnh ngồi xổm xuống hỏi.
Lúc này Sầm Niệm không có tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vao-vong-tay-anh/1078034/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.