Sầm Niệm bị Úc Tiện nhìn chăm chú đến gần như không thở được.
Thang máy yên lặng đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng thở của nhau.
“Sao chị không trả lời em?” hình như không nhận được đáp án Úc Tiện sẽ không từ bỏ, “Vấn đề này rất khó khăn đối với chị ư?”
Sầm Niệm vừa mới chuẩn bị mở miệng thì thang máy đinh một tiếng, đã tới nơi rồi.
Cô hoàn hồn trở lại, vừa ra khỏi thang máy vừa nói: “Không cần phải so sánh với anh ta, anh ta cũng không quan trọng như vậy.”
Mặc dù giọng điệu hờ hững nhưng lại mang theo một tia kiên quyết đáng tin.
Đầu tiên Úc Tiện hơi sửng sốt, sau đó đã hiểu được những lời này của Sầm Niệm là có ý gì.
Cậu cười cùng đi ra khỏi thang máy, “Có thể hiểu câu nói của chị là em rất quan trọng không?”
“Có còn nhớ tết âm lịch bắt đầu quay phim không?” Đột nhiên Sầm Niệm hỏi.
Úc Tiện giật mình lập tức gật đầu: “Có.”
“Cậu là nam chính, cậu nói xem cậu có quan trọng không?”
Hình như Úc Tiện không hài lòng với câu trả lời này, cậu lại hỏi: “Chỉ có như thế thôi?”
Ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Sầm Niệm dừng trên mặt cậu, giọng điệu lập tức trở lên hờ hững: “Úc Tiện, hai người chúng ta hãy giữ cái ranh giới kia đi.”
Tuy rằng cô không có lòng dạ nào với việc yêu đương kết hôn nhưng cũng không tới mức dốt đặc cán mai về phương diện này. Ánh mắt và giọng điệu của Úc Tiện làm cô cảm thấy không thích hợp lắm, nhưng sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vao-vong-tay-anh/1078033/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.