Hà Thụ lúc sau mông lung ngủ đi, ngủ hết cả buổi sáng, khi tỉnh lại Tô Mạch đã đi rồi, trước giường là một đống tiểu thuyết võ hiệp bị y lục lọi lộn xộn, trên bàn có một tờ giấy, mặt trên viết thật to đại danh tôn tính của Tô đại tổng tài, Hà Thụ đầu tiên là nhìn sơ qua, xác định không có ai mới chăm chú nhìn mấy lần, đem nội dung đều ghi tạc vào trong đầu, cảm thấy được mặt có chút nóng, tim đập có chút mau. Mấy chữ kia kiêu ngạo ương ngạnh, nhưng lại phiêu dật đẹp đẽ, chiếm cả trang giấy.
Hà Thụ thoáng nhớ lại lúc người kia nói chuyện thần thái kiêu ngạo, thời điểm nhìn người thâm thúy ngưỡng cằm, khóe mắt lướt nhanh, đuôi lông mày nhẹ nhàng khiêu lên, còn có khi cười rộ lên hiện ra một hàm răng trắng dày đặc. Hà Thụ cảm thấy được chính mình có chút khuyết điểm, giống như lần trước bị sốt cao, người giống như bị ngâm trong nước nóng, ngay cả tính danh của chính mình đều không nhớ ra. Hắn vốn không phải là người có ý chí kiên định gì, hắn bất quá chỉ là C, do dự không dứt, không có cốt khí để lựa chọn. Ủy khuất do bị lăng nhục cùng ức hiếp kia, sau cái hôn cư nhiên nhạt đi rất nhiều, mà ôn nhu đếm trên đầu ngón tay lại dị thường rõ ràng.
Hà Thụ cảm thấy chính mình không có chút cốt khí, thực không có cốt khí nào. Người kia nói hắn một trăm câu không tốt, chỉ một câu bảo vệ, chính mình liền cảm động đến rối tinh rối mù. Bằng hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-thi-chan-dich-vi-nhi-khoc-lieu/1494268/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.