Sáng hôm sau, Đường Cảnh Nghi lờ mờ thức giấc, thân thể đầy vẻ mệt nhọc, cả người đau nhức, cô lồm cồm ngồi dậy.
Nhìn qua Tần Tử Văn vẫn còn đang say giấc, Đường Cảnh Nghi cười nhạt, nụ cười trong thật châm biếm đến khó coi.
Đường Cảnh Nghi bước xuống giường tìm số quần áo hôm qua đã bị Tần Tử Văn xé rách mặc lại lên người, sửng người đứng nhìn vết máu đỏ chói trên giường.
Cô thất thân thật rồi.
Nghĩ một lúc, cuối cùng Đường Cảnh Nghi quyết định sẽ dọn dẹp hết tất cả, trả mọi thứ trở về vị trí ban đầu vốn có của nó, trước lúc Tần Tử Văn tỉnh lại và sẽ nhìn thấy những việc đáng xấu hổ này.
Dù sao cũng chỉ là nhầm lẫn. Cô cũng không muốn dùng trách nhiệm để níu kéo một người nào đó.
.....
Đầu đau như điếu đổ, trong người còn vương lại chút hơi men, Tần Tử Văn thức giấc, bấy giờ trời cũng đã quá trưa, anh nhăn mày đưa tay xoa lấy thái dương.
Đôi mày chau lại Tần Tử Văn cố nhớ hôm qua đã xảy ra những gì, nhưng cho dù anh có cố thế nào đi nữa thì đến một kí ức nhỏ vẫn không hề hiện hữu trong tâm trí anh.
Tần Tử Văn đưa mắt nhìn quanh phòng một lượt, nơi này cũng không có gì thay đổi nhiều, chỉ là màu của ga giường lại được thay bằng màu đen, quần áo trên người cũng đã được đổi sang loại quần áo ở nhà thường ngày, hạ thân anh lại có cảm giác không được bình thường cho lắm thì phải.
Gác lại suy nghĩ trong mình, Tần Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-hon-nhan/295504/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.