Tần Tử Văn mạnh mẽ kẹp chặt hai chân thon dài trắng nõn của Đường Cảnh Nghi, ngậm lấy viên thịt non mềm, dùng đầu lưỡi đâm vào, liếm từ dưới lên trên, lại phát hiện âm h.ạch đã cứng ngắc, mút đi mút lại, rồi luồng sâu vào trong. Môi mạnh bạo hút, eo và bụng của Đường Cảnh Nghi kịch liệt run rẩy, một lúc sau, một luồng nhiệt khí trực tiếp phun lên mắt anh.
Đường Cảnh Nghi có chút xấu hổ cô che mặt không trực tiếp nhìn Tần Tử Văn, thân thể trắng nõn đỏ ửng đầy quyến rũ.
Tần Tử Văn hôn lên vai cô, rồi anh lại hôn lên cơ thể cô, đầu lưỡi nóng bỏng dọc theo bầu ngực cô xuống dưới, Đường Cảnh Nghi bất lực ưỡn người lên, vừa khóc vừa thút thít:"Tử Văn"
"Anh ở đây" Tần Tử Văn nhìn xuống cô bé mỏng manh, ngón tay mảnh khảnh đẩy hai viên thịt mềm sang một bên, lộ ra cái khe hẹp bên dưới, anh cầm mệnh căn của mình trượt vài cái rồi đâm vào phía khe hẹp.
Đường Cảnh Nghi khóc lóc giãy giụa:"Ah....Tử Văn...."
Tần Tử Văn cúi đầu hôn lên môi cô, tay còn lại cầm mệnh căn cọ tới cọ lui trên viên thịt ẩm ướt, đầu nấm dày dặn lướt qua da thịt đỏ mọng, thịt mềm trắng nõn bị mài đến run rẩy, Đường Cảnh Nghi cắn chặt môi thút thít, một lúc sau bụng dưới run lên, một dòng dịch thủy lại chảy ra.
Tần Tử Văn tiếp tục dùng sức đâm vào đầu nấm to lớn xuyên qua khe nhỏ hẹp, mệnh căn thô to đâm thẳng vào chỗ sâu nhất.
Đường Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-hon-nhan/2049968/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.