Trong đại sảnh phía đông, không khí căng thẳng, phần lớn tân kháchkhông rõ đã xảy ra chuyện gì, Thái Vũ Trì đứng ở chủ vị, lạnh lùng quétmắt khắp lượt, trong lòng vô cùng buồn bực.
Đổi lại nếu là bất cứ người nào ở đây, trong ngày nhà có chuyện vuilại bị kẻ trộm ghé thăm, còn bị mất thứ quan trọng nhất thì cũng khó màkhông buồn bực cho được.
Thái Vũ Trì cẩn thận hồi tưởng lại chuyện vừa rồi. Đầu tiên là pháthiện có người lẻn vào bảo khố động vào quả Tam Thanh Linh Châu, lão lêntiếng cảnh cáo rồi ngay lập tức chạy tới bảo khố.Trên đường cảm giác cóngười lấy liệt hỏa cực kỳ lợi hại hoàn toàn khử đi thần thức bám vàolinh quả. Lão không kịp đề phòng, nguyên thần thiếu chút nữa cũng bị hao tổn. . . . . . Lão cũng không nhớ được lần cuối cùng gặp chuyện khiếnmình bất ngờ như thế này là lúc nào nữa.
Đợi tâm thần ổn định, chạy tới ngoài bảo khố, xa xa chỉ thấy hai thân ảnh màu đen bay về hướng đại sảnh, đảo mắt đã chui vào phòng, hắn vừađuổi theo vừa lấy thần thức quét qua bảo khố, phát hiện bên trong đã bịphá hư hoàn toàn, ngay cả quả Tam Thanh Linh Châu cũng biến mất.
Lão nhận định hai thân ảnh màu đen kia chính là ác tặc trộm lấy Tháigia chí bảo, lên tiếng phân phó cao thủ Thái gia bao vây toàn bộ yếnkhách. Lão dám khẳng định hai đạo tặc kia tuyệt đối đang xen lẫn trongđám tân khách, nhưng lão lại cảm thấy có gì đó rất quan trọng vừa bị hắn bỏ qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-my/2001577/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.