Những ngày này Cơ U Cốc đã nghĩ kỹ kế hoạch rồi, Chu Chu và Doãn TửChương nghe xong cũng không có dị nghị gì, Chu Chu nghĩ một chút rồi kỳquái nói: “Chúng ta đều trà trộn vào trang viên Thái gia, vậy còn Đại sư huynh thì sao?”
Thần sắc trên mặt Đề Thiện Thượng cứng đờ, hàm hồ nói: “Lão tử lànhân vật quan trọng như vậy, đương nhiên phải ở lại áp trận cho các muội rồi.”
Cơ U Cốc cười đến rất là “đoan trang” nói: “Hình dáng tướng mạo Đạisư huynh quá mức ‘xuất chúng’ nên rất dễ dàng bị nhận ra, mà sau đó Lưutrưởng lão núi Thái Trúc cũng sẽ đại biểu phái Thánh Trí đến đây chúcthọ, Đại sư huynh cùng ông ấy đi vào trang viên Thái gia là được.”
Chu Chu nhìn Đề Thiện Thượng cao vẫn chưa tới ngực nàng, cộng thêmcái gương mặt trẻ con xinh đẹp đáng yêu kia, đột nhiên tỉnh ngộ —— Tu sĩ Trúc Cơ kỳ nhỏ như vậy đi đâu tìm ra chứ? Cho dù khuôn mặt kia có biếnđổi thế nào thì người khác chỉ cần có chút đầu óc đã có thể nhìn thấuthân phận của hắn rồi.
Sáng sớm hôm sau, Chu Chu theo kế hoạch một mình một người đi rangoài, đến bên ngoài trang viên Thái gia, quả nhiên thấy bên đường cókhông ít người tụ tập ở phía trước một cái đình nghỉ mát nhỏ.
Trong lương đình có hai nam tử mặc quần áo quản gia đang ngồi, ngườivây quanh ngoài đình có cả nam lẫn nữ, không ít người lại mặc cả quần áo tơ lụa, không hề giống người đến để ứng tuyển làm người hầu nha hoànchút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-my/2001564/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.