Một đường không nói chuyện, sau hơn nửa tháng, Doãn Tử Chương và ChuChu rốt cục cũng đến Tiên Thành dưới chân núi Phồn Kiếm. Lúc trước bọnhắn đã ước định với mấy người Đề Thiện Thượng hội họp ở khách sạn lớnnhất chỗ này.
Bọn người Cơ U Cốc đã đổi sang dùng tên giả, Doãn Tử Chương đi đếnbáo tên “Cốc tiên sinh”, lập tức được tiểu nhị dẫn đến sân nhỏ ở đằngsau.
Khách điếm này tiếp đón đều là tu sĩ, phòng ốc bình thường nghỉ lạimột ngày cũng phải hai miếng linh thạch, bọn người Đề Thiện Thượng baocả cái viện này, thì càng đắt đỏ đến nỗi không hợp lẽ thường, phải tốnhai mươi miếng linh thạch một ngày, Tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường căn bản là không ở nổi.
Có điều, hiện tại trên người Đề Thiện Thượng cái khác thì không nhiều lắm, nhưng mà linh thạch lại cực kỳ nhiều, căn bản không để ý đến chúttiền nhỏ này.
Cũng may bọn họ đã đi trước bao hết cái sân nhỏ này, theo như bọnngười Chu Chu nhìn thấy suốt dọc đường, cả tòa Tiên Thành cũng đã kínngười hết chỗ, cho dù cái khách sạn đắt muốn chết như nhà này cũng treobảng hết chỗ.
Đồng môn mấy người vừa gặp mặt ngay cả mấy lời khách khí cũng chẳngthèm nói, Đề Thiện Thượng đã há mồm hét lên: “Cũng đã đợi được các đệđến rồi, nếu các đệ còn không đến thì muộn hết rồi!”
Cơ U Cốc đuổi tiểu nhị dẫn đường đi, đón Doãn Tử Chương và Chu Chuvào trong sân, nói: “Đi vào rồi nói sau, may là các đệ đến còn kịp.”
Chu Chu phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-my/2001562/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.