Edit: Nguyệt Nha
Beta: Tiểu Ngọc Nhi
Đang lúc nói chuyện, Huyền Vũ lao xuống, vững vàng đáp trên một vách núi bằng phẳng phía trước đỉnh Ứng Bàng.
Phất trần trên tay Phù Nhĩ Đãi nhẹ nhàng quét qua, trên vách núi lộra một cửa động rộng hai trượng, cao ba trượng, hắn đưa tay làm tư tháimời, rồi mang theo Doãn Tử Chương và Chu Chu đi vào động.
Động phủ của Nguyên Anh tổ sư cho dù khiêm tốn mộc mạc cỡ nào, thìcác tu sĩ Trúc Cơ như Bảo Pháp Hổ vẫn không thể sánh bằng, bên trongđộng, bốn vách tường đều do linh thạch màu tím xây thành, trên đỉnh khảm Cửu Dương Thạch, ánh vàng sáng chói huy hoàng.
Đi qua một hành lang chính là đại điện, Vưu Thiên Nhận đang ngồi, hơi nghiêng người tựa vào trên ghế lót da Bạch Hổ, bên cạnh là bốn đồng tửmặc áo xám hầu hạ, rất uy phong tự tại.
Phù Nhĩ Đãi đi lên phía trước hành lễ nói: “Bái kiến sư tổ, Doãn sư đệ đến.”
Vưu Thiên Nhận mở mắt, hừ một tiếng: “Bổn tọa sống mấy trăm năm, đâylà lần đầu tiên nghe được, sư phụ muốn gặp đồ đệ còn phải chờ hai ngày!”
Hắn cố gắng trưng lên bộ dáng sư phụ uy nghiêm, tiếc rằng khóe miệng cùng nụ cười trong đáy mắt lại toàn bán đứng hắn.
Hắn đắc ý a! Đệ tử mới thu này thật sự quá cho hắn thể diện rồi! Mộttháng từ Luyện Khí kỳ tầng bảy vọt lên tầng chín, chỉ bằng sức một người mà thắng đẹp ba Luyện Khí kỳ tầng tám, hai Luyện Khí kỳ tầng chín, bâygiờ cả Thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-my/2001201/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.