Edit: Nguyệt NhaBeta: Tiểu Ngọc NhiDoãn Tử Chương hừ nhẹ một tiếng nói: “Ta thích thế! Ngươi quản ta? Ầm ĩ nữa ta ném ngươi xuống núi bây giờ!”
Lúc đầu hắn đả thương Tô Lăng là ngoài ý muốn, hắn không ngờ Tô Lănglại ra tay với một người rõ ràng không có nửa điểm tu vi như Chu Chu,còn nhỏ đã ác độc như vậy, cho nên hắn không chút suy nghĩ liền trựctiếp đem toàn bộ pháp thuật của Tô Lăng bắn trở về. Khi phát hiện TôLăng trọng thương hắn cũng không hối hận lắm, tuổi còn nhỏ đã ác vậy,đáng đời. Hơn nữa cũng đã đả thương rồi, còn khách khí làm cái gì?
Về phần năm người hôm nay, thứ nhất hắn là muốn thử xem thực lực mình tới đâu, thứ hai hắn cũng có ý định lập uy, thu thập từng người tấtnhiên an toàn, nhưng sau này không thể tránh khỏi sẽ còn có người tiếptục tìm hắn khiêu chiến, cả ngày bị ruồi nhặng ong ong quấy nhiễu, làmsao hắn tĩnh tâm tu luyện được? Lần này hắn đấu một chọi năm, trong đócó hai đệ tử Luyện Khí kỳ tầng chín, có lẽ trong một thời gian ngắn, sẽkhông có kẻ nào dám mang tư tưởng tìm hắn khiêu chiến.
Hắn có thể nâng cao tu vi trong đấu pháp, nhưng lời Bảo Pháp Hổ hắnvẫn nhớ trong lòng, không muốn mình bởi vì nóng nảy mà giống như BảoPháp Hổ, bị giam ở bình cảnh suốt hai mươi năm. Ít nhất trong khoảngthời gian sắp tới, điều hắn cần nhất chính là ổn định cảnh giới củamình, từng bước loại bỏ nguy cơ lưu lại từ lần cấp tốc thăng tiến lúctrước. Hắn còn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-my/2001199/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.