“Rầm rầmrầm rầm!” Một đường tiếng nổ ngập trời, nơi đi qua, hư không không ngừng sụpđổ vỡ vụn. Với tốc độ của Bạch chủ, cần một ngày mới có thể vượt qua, vào giờkhắc này, chỉ dùng mấy nhịp thở đã lướt ra.
Bàn tay to trực tiếp xách lấy Bạch chủ, xuyênqua hư không xuất hiện ở cạnh cửa ra khe nứt, sau đó lôi mạnh một cái, vọt rakhe nứt xuất hiện ở... bên trong giới vực Đệ Bát Sơn Hải!
”Ầm...”
Thân thể Mạnh Hạo, từ lúc Bạch chủ xuất hiệntrong khe nứt chừng mười nhịp thở, liền từ trong khe nứt đi ra, đạp chân lên ĐệBát Sơn Hải. Hắn xuất hiện không có dẫn tới chú ý của đám người lão già tóc đỏbốn phía, nhưng lại có một luồng gió mạnh quét ngang qua, lập tức làm cho đámngười lão già tóc đỏ, cùng với đám tu sĩ Đệ Thất Sơn Hải xa xa kia, toàn bộkhông tự chủ được thụt lùi.
- Xảy ra chuyện gì?
- Đây là... Đây là... Bốn người lão già tóc đỏđều mặt biến sắc, thân mình không tự kiềm chế toàn bộ thối lui ra sau. Trong tiếngnổ “ầm ầm”, bọn họ nhìn thấy tinh không bên trong khe nứt, thời khắcnày... không ngờ xuất hiện dấu hiệu hỏng mất.
Tiếng nổ vang trời, cái khe nứt run rẩy, rồi vỡtan, chia năm xẻ bảy, vô số mảnh vỡ bắn tung tóe, tất cả tu sĩ chứng kiến mộtmàn này, đều hoảng sợ, rúng động.
Ngay tiếp ngay sau đó, một màn xuất hiện cànglàm cho trong óc tu sĩ Đệ Thất Sơn Hải kêu “ong ong”, bọn họ tận mắtnhìn thấy người chủ của Đệ Thất Sơn Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3256437/chuong-1664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.